Nghị luận văn học về tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa
Tác phẩm “Lặng lẽ Sa Pa” được tác giả Nguyễn Thành Long viết nhân một chuyến đi thực tế lên Lào Cai. Đây là một câu truyện về cuộc sống của một anh thanh niên làm nghề khí tượng thủy văn ở Sa Pa. Nguyễn Thành Long đã rất thành công khi xây dựng nên một câu truyện đầy cuốn hút về nhân vật anh thanh niên, cũng như đưa người đọc đến một nơi thiên nhiên đẹp và hùng vĩ là xứ sở sương mù Sa Pa.
“Lặng lẽ Sa Pa” kể về cuộc sống yên bình, thầm lặng của nhân vật anh thanh niên làm nghề khí tượng thủy văn, quanh năm đo gió, đo mưa, làm bạn với trời đất. Vậy nhưng cuộc sống tưởng chừng buồn tẻ như vậy không hề khiến anh cảm thấy chán nản, đơn độc mà anh lại luôn sống hết mình, đầy nhiệt huyết và tình yêu với công việc mình đang làm. Có lẽ, đây chính là thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc qua từng câu chữ.
Nhìn vào thì ai cũng thấy, cũng nói công việc của anh rất gian khổ, lại vô cùng cô độc, buồn chán, quanh năm chỉ có một mình. Nhưng bản thân anh lại cảm thấy không có vấn đề gì, anh đã quen làm bạn với gió mây rồi. Anh thật sự là một người kiên trì, và tâm huyết với công việc mình đang làm. Đức tính này của anh khiến cho người đọc phải khâm phục, và nhìn nhận lại về bản thân mình.
Khi có khách đến chơi, đó là ông họa sỹ già và cô kỹ sư trẻ, anh vui vẻ kể cho họ nghe về cuộc sống hàng ngày của mình. Công việc qua lời kể của anh rất gian khổ, vất vả, nhưng anh lại kể rất say mê và hào hứng. Và khi nghe anh nói rằng” “ công việc vất vả là vậy nhưng khi cất nó cháu buồn lắm”, người đọc lại thêm phần cảm phục anh thanh niên. Anh là một người trẻ đang sống hết mình và cống hiến cho công việc. Cả cuộc đời anh sống và gắn bó với công việc, chỉ biết có công việc nên nếu phải chia tay với công việc này, anh sẽ cảm thấy khó khăn và buồn lắm.
Ở Lặng lẽ Sa Pa, tác giả không đặt tên cho nhân vật của mình, mà chí gọi đơn thuần là “ anh thanh niên”. Có lẽ đều có lý do cả, khi ông muốn xây dựng nên một nhân vật gần gũi, và sống một cuộc sống bình lặng với công việc yêu thích của mình. Mặc dù vậy, anh cũng là một người rất yêu và hòa mình với thiên nhiên. Anh trồng nhiều loại hoa đủ màu sắc, rồi nuôi gà đẻ trứng nữa. Cuộc sống thật sự bình dị, thầm lặng và không bon chen với đời.
Sống trong hoàn cảnh như vậy, ai cũng có thể nghĩ rằng anh sẽ là một người cô độc, khép mình, không muốn giao tiếp với ai. Nhưng sự thật thì hoàn toàn trái ngược, anh rất “ thèm người” và hiếu khách. Khi có ông họa sỹ già và cô kỹ sư trẻ đến chơi, anh tiếp đón họ một cách niềm nở, nhiệt tình. Anh mừng rỡ nói chuyện không ngừng khi có người đến thăm, niềm vui ánh lên trong từng cử chỉ của anh. Không chỉ thế, anh còn rất khéo léo và tâm lý khi tặng quà cho những người khách mới quen, đó là trà cho ông họa sỹ già và hoa cho cô kỹ sư trẻ. Ở anh hội tụ đủ những yếu tố tốt đẹp khiến cho người đọc vô cùng ngưỡng mộ.
Có thể thấy, Nguyễn Thành Long bằng những câu từ đẹp đẽ, tình cảm tha thiết, đã xây dựng nên một bức tranh về Sa Pa thật đẹp, với thiên nhiên tuyệt vời cũng như những con người đang ngày đêm thầm lặng cống hiến hết mình cho đất nước.
Ứng dụng VĂN MẪU TỔNG HỢP trên điện thoại với hơn 30k bài văn mẫu hay nhất, giải bài tập SGK, soạn văn đầy đủ chi tiết. Hãy tải App ngay để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn nhé!
Nếu thấy bài viết hay, hãy động viên và chia sẻ ban biên tập! Các bình luận không phù hợp sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.