Cảm nghĩ về tuổi thơ
Tuổi thơ là một báu vật vô giá của mỗi chúng ta, cả đời người chỉ có một. Tưởng chừng như năm tháng ròng rã qua đi, thời gian chỉ trôi chầm chậm. Nhưng đến khi ta đi đến quá một nửa con đường, mới thấy thời gian đang lặng lẽ trôi nhanh. Mới ngày nào còn nghe ấm áp bên tai câu hát ru “à ơi” của mẹ, mới ngày nào còn được bố dắt tay tập đi,mà giờ đây chúng ta đã dần khôn lớn, dần trưởng thành cả rồi.
Tuổi thơ mỗi người một khác. Có người gắn liền với cánh diều ngoài đê, với cảnh xế chiều lại dắt con trâu nhà ăn cỏ ngoài đồng về. Có người lại gắn bó với nhịp sống ồn ào của thành thị, tiếng cười đùa của tất cả trẻ con dãy phố. Tuổi thơ tôi cũng vậy.
Tuổi thơ của tôi bắt đầu từ những câu hát ru ngọt ngào của mẹ và giọt mồ hôi nóng hổi trên vai bố. Thời gian trôi đi mau làm đôi chân tôi vững vàng hơn, và miệng có thể thốt lên từ “cha”, “mẹ”. Lên ba, tôi được mẹ cho đến học ở trường mẫu giáo. Mỗi sáng, ông tôi thường dắt tôi đến trường. Ông kể, tôi đi học ngoan lắm, chẳng khóc bao giờ, cô giáo cũng phải khen. Suốt ba năm trời gắn bó với trường mẫu giáo, chẳng mấy chốc đã đến lúc phải chia xa.
Rồi mùa thu năm ấy, mẹ tôi đưa tôi đi dự ngày khai giảng đầu tiên, ngày tôi chính thức là học sinh lớp một, đã chính thức tiến những bước đầu trong con đường học tập của mình và bước vào một chuỗi ngày tháng mang tên “Tuổi học trò”. Những tháng ngày ở mái trường tiểu học của tôi trôi qua nhanh lắm. Cây phượng cuối sân trường đã qua năm mùa hoa, tiếng trống trường quen thuộc, tôi đã sắp phải nghe những hồi cuối cùng. Rồi mùa hè cuối cùng cũng đến, nắng vàng lại tràn ngập trên tất cả mọi vật, làm nổi bật một màu đỏ tươi của chiếc khăn quàng trên nên áo trắng. Lại thêm một cuộc chia, nhưng đó cũng cũng là một khởi đầu, với một con đường mới, bước vào mái trường trung học cơ sở.
Mới lúc đầu bước vào nơi này còn bao bỡ ngỡ, vậy mà rồi cái gì cũng trở nên quen thuộc. Mỗi giờ học, mỗi học kì hay một năm học đều gắn liền với những kỉ niệm vui buồn khác nhau. Những gương mặt thầy cô, bạn bè rồi cũng trở nên thật thân quen, gần gũi. Một năm học trôi qua, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn nữa. Giờ đã là học sinh lớp 7, đã trưởng thành, khôn lớn hơn, ngay lúc này đây, tôi vẫn đang cố gắng học tập rèn luyện hơn nữa. Tôi càng không ngừng mong mỏi ngày mai sẽ đến nhanh, sẽ được gặp thầy cô bè bạn nhiều hơn, được học tập dưới mái trường này nhiều hơn thì lại thêm lo sợ rằng, một “ngày mai” nào đó, tôi sẽ phải nhận ra rằng mình không còn là một học sinh trung học cơ sở.
Con đường dài mang tên “tuổi thơ” còn chờ đợi chúng ta bước tiếp. Thế nhưng khi đến cuổi con đường ấy, khi quay đầu nhìn lại, hay nghĩ xem ta đã làm và làm được những gì. Hãy tiếp gắng và quyết vươn tới những điều mình mong muốn, hãy tiếp tục học hành để làm hài lòng thầy cô cha mẹ. Nếu chúng ta làm được những điều đó, thì hãy nghĩ mà xem. Tuổi thơ của ta sẽ trở nên ý nghĩa biết bao.
Ứng dụng VĂN MẪU TỔNG HỢP trên điện thoại với hơn 30k bài văn mẫu hay nhất, giải bài tập SGK, soạn văn đầy đủ chi tiết. Hãy tải App ngay để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn nhé!
Nếu thấy bài viết hay, hãy động viên và chia sẻ ban biên tập! Các bình luận không phù hợp sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
Thống kê tìm kiếm
- doan van viet ve tuoi thơ
- suy nghĩ của em về tuổi thơ