Nghị luận về câu nói: Hãy sống như ngày mai anh phải chết
"Hãy sống như ngày mai anh phải chết". Không biết ai đã nói ra câu nói ấy nhưng mỗi khi nhắc đến nó lại khiến chúng ta phải bàng hoàng tỉnh giấc giữa bao nhiêu mộng mị của cuộc sống đời thường.
Ai cũng biết mình được sinh ra lúc nào, ngày tháng năm nào nhưng không một ai biết mình sẽ chết vào thời khắc nào. Cái thời khắc ấy có thể là lát nữa, chốc nữa, có thể là ngày mai, ngày kia hoặc một ngày bất kỳ nào đấy. Cái chết sẽ đến bất thình lình, đến trong một hoàn cảnh không ai có thể tính toán hay tưởng tượng ra trước được. Nhưng chắc chắn một điều rằng, cái chết là sự kết thúc vĩnh viễn của những ngày hôm nay đang sống! Vì thế, khi nghĩ rằng ngày mai ta phải chết, ta mới thấy được ngày hôm nay quan trọng biết nhường nào!
Biết rằng, sống là phải có dự định, có ước mơ cho tương lai, nhưng cũng đừng vì thế mà sống hờ hững, sống vô tâm với những gì giản dị nhất, đơn sơ nhất. Và nếu như ngày mai phải chết thật, bạn sẽ làm gì vào ngày hôm nay? Hẳn là sẽ không ai có thể thờ ơ khi thấy mẹ mình đang lam lũ vất vả phải không? Sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa nếu bạn không xắn tay áo lên và lội xuống ruộng làm cùng mẹ thay vì bỏ mẹ làm một mình và đạp xe đi chơi cùng các bạn. Chắc chắn bạn cũng sẽ không quên nói những lời yêu thương nhất, thật lòng nhất với những người thân yêu xung quanh chứ? Bạn sẽ không bỏ qua những lời mẹ dặn đâu phải không? Và tôi cũng tin chắc chắn rằng, bạn sẽ không dám ngủ nướng thêm một giây phút nào khi mà chỉ còn có duy nhất một ngày để sống. Lúc ấy, cả bạn và tôi sẽ đều ý thức được sự quan trọng biết bao nhiêu của từng giây từng phút trong cuộc đời.
Nếu như ngày mai phải chết, liệu rằng bạn có dám vùi mình hàng giờ trong quán nét với những trò điện tử vô bổ? Liệu bạn còn thấy nó thú vị nữa không, có nhất thiết phải trở thành Game thủ không? Hay sau giờ học bạn sẽ chạy vội về nhà, xem mẹ đang làm gì rồi thay quần áo giúp đỡ mẹ? Nếu chỉ còn một ngày thôi để sống, bạn sẽ chọn làm gì trong những trò vui thường ngày trước đây? Bạn có còn thời gian để ý đến những chuyện linh tinh này nọ nữa không? Sẽ còn giận hờn những chuyện đâu đâu nữa không? Chắc chắn là không phải không nào? Vậy những ngày trước đây, sao bạn không sống như thế? Sao không sống như ngày mai mình phải chết?
Cuộc sống này tưởng dài nhưng lại ngắn ngủi lắm. Nó có thể kết thúc bất cứ lúc nào, ngay lúc này, ngày mai hoặc ngày kia… Nó sẽ kết thúc bật chợt ngay lúc bạn chưa kịp thực hiện những dự định còn đang dang dở. Và rồi, biết bao nhiêu người khi vào thời khắc của đời tàn, đã hối tiếc vì những điều mình chưa làm được? Sự hối hận muộn màng ấy làm sao có thể cứu vãn được nữa khi thời gian không bao giờ quay trở lại.
Thế nên, dù ngày mai có phải chết hay không, cũng hãy sống như ta chỉ còn có duy nhất một ngày để sống. Sống hết mình, sống thật lòng, sống cho những gì đơn giản nhất một cách trọn vẹn nhất. Biết rằng, sống là phải ước mơ, phải hi vọng và đặt niềm tin vào ngày mai, nhưng chính vì cái "ngày mai" vô tận ấy, hãy sống yêu thương nhiều hơn, hi sinh nhiều hơn và thứ tha nhiều hơn. Cuộc sống này còn nhiều điều tốt đẹp lắm. Chết đi rồi sẽ chẳng mang theo được gì ngoài những dòng suy nghĩ và sự cảm nhận của người ở lại về ta. Thế nên, hãy là một kỉ niệm thật đẹp trong lòng mọi người khi ta không còn trên cõi đời này nữa.
Tôi, và các bạn hãy cùng nhau nhìn nhận lại bản thân mình. Xem xét thời gian vừa qua mình đã làm được những gì, đã gây phiền lòng đến những ai. Hãy nói lời xin lỗi, và hơn thế, hãy làm việc bù đắp lại những điều mình làm chưa xứng đáng. Một cuộc thăm hỏi ông bà nội ngoại cũng khiến cho ông bà vui lòng. Một lời cảm ơn, một tiếng yêu thương thủ thỉ với mẹ cũng đủ xua tan đi bao mệt nhọc mà mẹ vừa lao công vất vả. Từng hành động nhỏ, nhưng khi thực hiện một cách trọn vẹn sẽ mang lại một ý nghĩa trọn vẹn. Nếu ngày mai phải chết, thì ngày hôm nay cũng hãy sống chậm lại, đừng vội vàng để rồi bỏ lại dang dở tất cả. Thời gian không chờ đợi ai, nhưng ai cũng có thể làm chủ được thời gian của chính mình. Vì thế, đừng bao giờ nói rằng thời gian trôi nhanh quá khiến ta không kịp làm điều gì đó. Đó chỉ là lời nói ngụy biện. Hãy bắt đầu ngay từ giây phút này đây, sống chậm lại, yêu thương nhiều hơn, sống thật lòng, thật tâm với tất cả, từ những gì nhỏ bé nhất.
Sự sống là món quà vô giá mà tạo hóa ban tặng cho mỗi người. Hãy sống sao cho thật xứng đáng với món quà thiêng liêng ấy. Để ngày mai này nếu có phải chết ta cũng thấy mãn nguyện, hài lòng.
Ứng dụng VĂN MẪU TỔNG HỢP trên điện thoại với hơn 30k bài văn mẫu hay nhất, giải bài tập SGK, soạn văn đầy đủ chi tiết. Hãy tải App ngay để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn nhé!
Nếu thấy bài viết hay, hãy động viên và chia sẻ ban biên tập! Các bình luận không phù hợp sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.