Cảm nghĩ về mùa thu – Bài 1
Viết về mùa thu, nhà thơ Hữu Thỉnh có câu:
Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về
( Sang Thu – Hữu Thỉnh)
Vâng, mùa thu yêu dấu của tôi đã về, thu về mang bao nhiêu kỷ niệm đẹp trong ký ức của tuổi thơ tôi, để mỗi năm cứ khi thu đến tôi lại thốt lên rằng: Thu ơi, sao yêu đến thế!
Tôi thích bầu trời thu trong xanh, cao vời vợi, vài áng mây choàng áo trắng mặc kệ gió thổi cứ bồng bềnh dạo chơi. Tôi yêu cái nắng thu sóng sánh như mật ong, nó không chói chang gay gắt như mùa hạ cũng chẳng trầm buồn như mùa xuân. Tôi yêu tiết trời hanh hanh, se se ngọt ngào của mùa thu.
Vào thu, cây cối trong vườn thật tuyệt, tôi thích ngắm các loại hoa đua nhau khoe sắc, màu vàng rực của cúc, màu cánh sen của hoa mười giờ, màu hồng phấn của hoa hồng.. tưởng như có bao nhiêu nắng cây tích tụ từ hè rồi đến thu tỏa hết trên những cành hoa rung rinh. Mùi hoa sữa khi sực nức, khi nồng nàn cứ len lỏi vào từng ngõ phố. Mùi hương này lúc đầu tôi ghét lắm, nó hắc hắc, gây ngột ngạt đến đau đầu, nhưng khi nghe mẹ tôi kể những kỷ niệm về hương hoa sữa làm tôi thích lúc nào không hay để mỗi năm cứ ngửi thấy nồng nàn hương hoa sữa là tôi biết thu của tôi đã về.
Thu đến khẽ khàng trong cơn gió buổi sớm mai mang theo bao mùi hương của trái chín thơm lừng, thu làm cho cây bưởi bế lũ con bắt đầu nặng nề mệt nhọc, để mỗi khi chị gió thoảng qua lũ bưởi này đung đưa như muốn mời gọi mọi người thưởng thức hương vị ngọt ngào của mình. Góc vườn, cây lựu đã thắp lên những chùm đèn lồng rực đỏ rung rinh, rung rinh.
Tôi thích nhất là cốm vào mùa thu, những hạt cốm ánh vàng, dẻo, thơm nhìn vào đã thấy thèm. Đưa hạt cốm vào miệng, nhai nhẹ nhàng, nhai kỹ tôi cảm nhận vị ngon, ngọt đậm đà vô cùng. Cốm là món quà đặc biệt, là thức dâng của cánh đồng lúa bát ngát, mang hương vị mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê. Ăn kèm cốm với quả chuối chín trứng cuốc thì không có gì tuyệt vời bằng.
Mùa thu đến làng quê của bà tôi cũng thật đẹp, từng ngõ xóm được rát vàng bởi màu của rơm rạ, những đàn gà mải mê tranh nhau nhặt những hạt thóc còn rơi vãi, mùi thơm của rơm làm tôi cứ nhắm mắt để hít hà và cảm nhận. Xa xa, trên triền đê từng đàn trâu bò đang thung thăng gặm cỏ. Đám mục đồng thong dong cưỡi trâu đi dọc trên triền đê, tiếng sáo cất lên trầm bổng, ngân nga, ngọt ngào trong gió như lơi lả muốn níu chân tôi ở lại.
Với mùa thu tôi còn có một kỷ niệm không bao giờ quên được. Ngày đầu tiên tôi đi khai giảng vào ngôi trường Tiểu học Gia Cẩm. Hôm ấy, bố tôi đưa tôi đến trường, những băng rôn, khẩu hiệu trước cổng trường làm tôi vô cùng thích thú, nhưng tôi không dám rời tay bố vì tôi sợ bố đi mất. Bố cúi xuống nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai tôi: Con gái yêu quý, hãy dũng cảm lên, bước qua cổng trường con sẽ thấy nhiều điều thú vị, bao niềm vui, bao điều hay, bao bạn mới đang chờ con trong đó. Hãy can đảm lên con. Và tôi có đủ tự tin bước vào cổng trường thân yêu.
Mùa thu còn có tết Trung thu đầm ấm, vui vẻ, trong cái tiết trời thu se lạnh thân thương. Bên mâm cỗ trung thu tôi được nhận bao món quà từ những người thân yêu, tôi được chơi những trò chơi dân gian vui vẻ, đầy ắp tiếng cười với bạn bè yêu quý. Tôi được sống những tháng ngày hồn nhiên trong trẻo của tuổi thơ mình.
Cuối thu, vạn vật cố gắng lắm để không cảm thấy tiếc nuối một mùa yêu thương của mình. Lá bàng kiềm chế không rụng rơi vào ngày thu trong trẻo cuối cùng, nắng gồng mình không tắt để người người cảm nhận mùa thu chưa đi qua. Hoa cố tươi cười để tạm biệt một mùa thương mến. Chỉ có mùa thu là vẫn vô tư, hồn nhiên sống hết mình những tháng ngày còn lại.
Còn tôi, luôn tiếc nuối tạm biệt mùa thu yêu dấu để lại trông đợi một mùa thu năm sau.
Cảm nghĩ về mùa thu – Bài 2
Những cơn mưa ngâu nhè nhẹ đầu tháng tám báo hiệu thời khắc giao mùa, cái nắng oi ả của hè dần dịu đi để nhường chỗ cho bầu không khí mát mẻ. Và thế là mùa thu đến, thật nhẹ nhàng, bâng khuâng mang đến cho ta một cảm giác miên man, lắng đọng? Phải chăng thu đã nhuộm màu vàng nhạt, cái màu sắc khiến cho người ta thắm đẵm nỗi ưu tư
Chớm thu, cánh sắc nơi quê hương tôi như đổi đôi chút, nhưng dường như không phải ai cũng cảm nhận dược điều đó bởi lẽ sự bộn bề của cuộc sống bon chen, tất bật, hối hả đã khiến họ không có thời gian để cảm nhận được sự đổi thay diệu kì ấy. Thật nhẹ nhàng mùa thu đã thay áo cho hàng cây, chúng cởi bỏ tấm áo xanh non để khoác lên tấm áo màu vàng tươi như màu của nắng. Giờ đây, thu đã thực sự đến. Nó hiện hữu thật rõ nét với những cơn mưa. Những hạt mưa rơi như những sợi dây tâm tình nối trời với đất và cũng như có ai đã gửi vào mưa một nỗi nhớ diết da. Chiều thu, những tia nắng vàng nhạt, ấm áp, chan hòa rải khắp nơi như ôm ấp lên tất cả mọi thứ. Gió heo may thổi cuốc theo vài chiếc lá vàng theo xào xạc ven đường. bên hồ nước là cây bàng lá đỏ và những cây lộc vừng rủ bóng xuống mặt nước. Bầu trời trong xanh, điểm vài sợi mây trắng vắt ngang qua. Không gian như thoáng đãng hẳn ra, còn gì tuyệt vời hơn khi mỗi buổi sáng được hít căng lồng ngực để cảm nhận được cái bầu không khí trong lành mát mẻ và cảm nhận hương thơm thoang thoảng của hoa sữa. Cái hương thơm ấy đã tạo nên một nét đặc trung của mùa thu, nó khiến ai cũng phải xao xuyến. Thật may mắn biết bao nhiêu khi tôi là người con của Hà Nội, bởi có lẽ chỉ nơi đây mới khiến con người ta cảm nhận hết cái vẻ đep tuyệt diệu của mùa thu. Và đối với tôi mùa thu Hà Nội có lẽ đẹp nhất là các loài hoa, đâu chỉ có hương nồng nàn của hoa sữa mà còn có sắc vàng của hoa dã quỳ, của hoa cúc, sắc tím màu hoa thạch thảo. Và để thấy hết cái vẻ đẹp kì diệu của thu Hà Nội thì sao có thể bỏ lỡ cái hương vị thuần khiết của Cốm làng Vòng. Từ khi mới chớm thu, ngoài cánh đồng ngát hương lúa chín, những hạt lúa vàng ươm dưới ánh nắng như đông lại chưa đựng trong đó bao giọt mồ hôi, những tháng ngày lao động mệt nhọc, vất vả của bao người nông dân. Đợt đến khi những hạt lúa ấy đã chín hẳn, người ta mới gặt đem về và nhờ bàn tay tài hoa của những người nông dân những hạt lúa ấy đã trở thành những hạt cốm xanh non thuần khiết. Những hạt cốm ấy như mang cả hồn quê, mang những gì tinh túy nhất của đất trời, của đồng quê nội cỏ. Cốm được bọc trong lá sen thật gọn gàng tinh tế hương thơm ngọt ngào thanh khiết thật riêng biệt mà rất Việt Nam. Trong những hạt cốm ấy như mang cả vẻ đẹp của làng quê Việt Nam. Cốm là một thức quà quý để dâng tặng con người. Chính vì vậy thưởng thức cốm cũng phải thật tinh tế thật nhẹ nhàng mới cảm nhận hết cái hương vị tuyệt diệu ấy lan tỏa khắp cơ thể.
Mùa thu là mùa của kỉ niệm.Đúng vậy bao nhiêu kỉ niệm đẹp đẽ và đáng nhớ trong cuộc đời mỗi người đều gắn với mùa thu. Thu sang, thiếu nhi háo hức đón chào Tết Trung thu. Đây là một dịp thật tuyệt vời cho mỗi chúng ta đoàn viên sum họp bên gia đình, bên những người ta yêu thương nhất và cùn nhau thưởng thức hương vị ngọt ngào của bành Trung thu. Và cũng thật tuyệt vời biết mấy khi được cùng nhau rước đền phá cỗ. Cứ những đêm Trung thu nhìn những đứa trẻ cùng nhau rước đèn ông sao tôi lại nhớ đến mình những ngày còn thơ bé, tôi cũng háo hức đợi đến Tết Trung thu, những ngày ấy mẹ tôi lại tặng tôi một chiếc đèn ông sao tuy đó chỉ là một món quà nhỏ nhưng ý nghĩa của nó thật lớn với những đứa trẻ như tôi ngày ấy. Có những lần tôi được tham gia vào đoàn múa lân, những lúc ấy tôi cảm thấy thật tự hào biết bao nhiêu. Mỗi mùa hè qua đi là mùa thu lại đến. Đúng vậy, có lẽ những cơn gió lành lạnh và màu nắng vàng nhạt của mùa thu hay hình ảnh những em bé lớp một bẽn lẽn bên người thân cắp sách tới trường lại gợi cho mỗi chúng ta nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình. Tôi cũng vậy mỗi khi thu về lòng tôi lại xuyến xao nhớ về ngày ấy. Kí ức về ngày đầu tiên đi học ấy đến tận bây giờ vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí tôi. Đó là cái cảm giác nao nức, hồi hộp của buổi tối trước hôm tới lớp. mặc dù cặp sách đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu nhưng tôi vẫn đứng ngồi không yên, lo lắng, cứ một lúc lại ngó, lại kiểm tra lại chiếc sách vở và dụng cụ học tập trong chiếc cặp màu hồng xinh xắn xem còn gì chưa đày đủ không, và dù đã không còn thứ gì thiếu lòng tôi vẫn mang cái cảm giác gì đó thật khó tả làm sao. Sáng hôm sau một buổi sáng mùa thu mát mẻ có những ngọn gió lả lướt bay trong không gian và những hạt nắng đọng trên chiếc lá vàng cảnh vật thật đẹp biết bao nhiêu trên cành cây những chú chim hót líu lo như đón mừng tui nhỏ học sinh chúng tôi. Tôi quên sao được cảm giác bàn tay dịu dàng nắm lấy tay tôi nhẹ nhàng dắt đi đến trường. Vừa đến cổng trường tôi không chỉ cảm thấy háo hức mà còn mang trong mình sự sợ hãi và càng lo lắng hơn. Tôi lưỡng lự, mẹ dắt tôi từ cổng trường đến lớp. Ngoài sân trường là những anh chị học sinh lớp trên họ chạy nhảy tung tăng cất tiếng gọi nhau trông như những con chim đang bay lượn trên bầu trời, tới của lớp thì nỗi sợ hãi của tôi có lẽ đã chiếm hữu hết trong tâm trí, tôi thấy cái gì cũng lạ tôi như muốn òa khóc và cuối cung vì quá sợ hãi tôi đã khóc thật, tôi không phải học sinh lớp một duy nhất òa khóc mà còn có mấy cô cậu nữa cững đang khóc. Khi ấy tôi chỉ muốn được trở về nhà, nhưng mẹ tôi đã nhẹ nhàng và ân cần dỗ dành tôi và tôi cũng không thể quên hình ảnh của cô giáo chủ nhiệm của tôi khi ấy cô đến bên cạnh tôi động viên an ủi tôi giọng nói của cô trầm ấm ngân vang và ngọt ngào biết mấy. Nhờ có nguồn động lực ấy tôi mới đủ can đảm bước vào lớp. Tôi từ từ làm quen với cô bạn cùng bạn và chỉ một lúc sau tôi đã không còn cảm giác sợ hãi nữa.Buổi học hôm ấy trôi qua nhanh thật mới đó đã kết thúc, lũ học trò nhỏ chúng tôi chào cô rồi trở về nhà. Đó là một kỉ niệm mà suốt đời nay tôi sẽ chẳng thể nào quên. Cho đến bây giờ tôi đã trải qua nhiều ngày khai trường mỗi ngày khai trường đều thật đặc biệt thật khác nhau bới mỗi lần tôi lại nhìn dưới một cái nhìn khác. Nhưng tất cả đều có một điểm chung là tôi lúc nào cũng cảm thấy hồi hộp háo hức và đợi chờ từng phút từng giây. Mùa thu thì sao có thể thiếu được ngày quốc khánh mùng hai tháng chín. Đó là ngày lịch sử của dân tộc Việt Nam. Ngày này năm một nghìn chín trăm bốn mươi lăm, chủ tịch Hồ Chí Minh đã đọc bản tuyệt ngôn độc lập khai sinh ra nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, một đất nước của nhân dân vì nhân dân do nhân dân. Ngày dân tộc ta đánh đuổi thành công thực dân Pháp. Mỗi năm toàn bộ nhân dân cả nước đều tưng bừng kỉ niệm ngày Quốc khánh. Được chứng kiến duyệt binh và được ôn lại những trang sử vàng son của đất nước của dân tộc tôi càng cảm thấy tự hòa biết mấy vì mình là người Việt Nam. Đứng trước cảnh sắc tuyệt đẹp của mùa thu, các nhà văn nhà thơ đèu có những rung cảm sâu sắc.Nhưng dù họ có cách cảm nhân cách viết khác nhau nhưng tất cả đều thể hiện tình yêu với mùa thu
Thời gian như một dòng sông cứ thế từng ngày từng ngày chảy xuôi ra biển mà sẽ chẳng bao giờ chảy ngược lại. Mọi thứ dù có là gì thì đều sẽ trôi qua sẽ kết thúc,vì cỗ xe thời gian đâu có đợi chờ một ai. Mùa thu cũng đâu phải là một ngoại lệ. Thu đến và đi nhẹ nhàng như một làn may nhè nhẹ thổi qua đỉnh núi. Và có lẽ mùa thu giống như một người nghệ sĩ tài hoa mang đến cho đời những tác phẩm nghệ thuật bất hủ trường tồn mãi mãi với thời gian để rồi dù có ra đi thì người nghệ sĩ ấy sẽ mãi được nhớ đến bởi thu mang đến cho thiên nhiên cho trời đất một vẻ đẹp không gì có thể sánh bằng để đọng lại trong mỗi chúng ta những kỉ niệm ngọt ngào và tình yêu sau sắc trong tâm trí.
Cảm nghĩ về mùa thu – Bài 3
Mùa xuân đến đánh thức không khí tươi mới, tràn đầy sức sống và ánh nắng ấm áp xua đi cái lạnh lẽo, rét buốt của mùa đông. Mùa hè gọi tia nắng vàng rực rỡ tinh nghịchđùa giỡn trên con đường, trên tán lá, vắt lửng lơ trong không gian. Nắng mùa xuân hamùa hè đều mang lại vẻ đẹp cho cuộc sống nhưng với tôi, nắng mùa thu là cái nắng tôiyêu nhất – cái nắng vàng dịu dàng và chan chứa kỉ niệm học trò.
Nắng mùa thu – ấy là cái nắng mà tôi yêu biết bao nhiêu. Nắng không rực rỡ, chóichang như mùa hè, nó cứ nhẹ nhàng, thấm đẫm cái màu vàng dìu dịu vào trong khônggian đất trời. Tôi thích thú ngắm nhìn nắng mùa thu- giọt nắng mỏng manh như tơ hồngvương vấn trên bầu trời, khiến cho cảnh vật như thêm đẹp, thêm sức sống. Và với tôitừng giọt nắng vàng đó cũng gợi lên những hình ảnh, những kỉ niệm về trường lớp của tuổi ấu thơ không bao giờ phai nhòa.Ấy là cái nắng thu nhè nhẹ, ngọt ngào vô cùng giống như tuổi học trò chúng tôi. Màu vàng của nắng hay chính là báo hiệu của năm học mới.Năm nay là năm thứ ba tôi đónnăm học mới tại ngôi trường THCS Văn Lang thân yêu. Nhưng trong tôi luôn vẹn nguyên những cảm xúc của ngày đầu tiên bước vào trường. Khi đó, tôi vẫn là một cô bé nhút nhát, vẫn còn sợ sệt khi lần đầu vào trường Văn Lang. Một chút hồi hộp, một chút lo lắng, một chút bồi hồi, xao xuyến vẩn vơ mãi trong lòng. Tôi bỡ ngỡ nhìn thầy côgiáo mới, bạn mới. Nhưng cảm xúc đó cũng dần dần vơi đi khi tôi bước vào lớp học củamình. Những người bạn tôi chưa quen, chưa nói chuyện nhưng sao tôi thấy gẫn gũi, gắnbó biết bao, không còn cảm giác xa lạ. Sự quyến luyến tự nhiên đó còn mãi trong lòngtôi, là một điểm gợi nhớ về buổi học đầu tiên. Cảm giác quen thuộc ấy có lẽ từ ánh mắt hiền dịu, đầy yêu thương, cử chỉ ân cần của thầy cô, nụ cười của các bạn dành cho nhauNhững hình ảnh đó cứ nhẹ nhàng ghi vào tâm hồn non nớt của tôi bao điều tốt đẹp, baoấn tượng khó phai mờ. Nó đã đưa tôi hòa nhập hơn, không còn cảm giác sợ hãi.Nhìn những nụ cười của bạn bè, giọng nói nhẹ nhàng, gương mặt hiền từ của cô giáo, lòng tôi chợt dâng lên niềm vui, niềm hạnh phúc khó tả. Đó là những cảm xúc của tôi gắn bó với mùa thu, với ánh nắng mùa thu.
Những suy nghĩ, những cảm nhận ngày đầu tiên đi học được tôi giữ gìn nâng niu trong trái tim mình. Để bây giờ hay sau này, nó mãi là động lực giúp tôi cố gắng học tập tốt, rèn luyện và khi “ mở” kỉ niệm đó ra, tôi sẽ thấy mình có một tuổi thơ thật đẹp, thật đáng nhớ với trường học, với nắng thu…
Ứng dụng VĂN MẪU TỔNG HỢP trên điện thoại với hơn 30k bài văn mẫu hay nhất, giải bài tập SGK, soạn văn đầy đủ chi tiết. Hãy tải App ngay để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn nhé!
Nếu thấy bài viết hay, hãy động viên và chia sẻ ban biên tập! Các bình luận không phù hợp sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
Thống kê tìm kiếm
- cảm nghĩ về mùa thu