Tả cảnh quê hương em vào một buổi sáng
Bài làm
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Đây là đoạn mỏ đầu trong bài thơ "Quê hương" của nhà thơ Đỗ Trung Quân, tả về cảnh làng quê. Quê em cũng vậy cũng như bao làng quê khác, có chùm khế ngọt, có con đường rợp bướm vàng bay. Quê em đẹp lắm, có đủ bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Có con đường đất đỏ, có lũy tre làng. Quê em không chỉ đẹp về thiên nhiên, cảnh sắc mà con người quê em cũng rất đẹp từ cái đẹp bên trong đến vẻ đẹp bên ngoài. Em thích quê em nhất vào buổi sáng mùa hạ.
Tả cảnh quê hương em vào một buổi sáng
Mùa hè đến là chúng em lại kết thúc một năm học và bắt đầu được nghỉ học. Lũ trẻ chúng em tha hồ vui chơi, đứa bắn bi, đứa thả diều, đứa chơi que, đứa chơi chắt.. Sáng nào cũng vậy em cũng thức dậy từ 5 giờ, để chào đón một ngày mới, hít thở không khi trong lành và ngắm nhìn thiên nhiên đất trời. Khi bắt đầu ra đến cửa em đã thấy ông mặt trời lấp ló sau lũy tre làng xa xa. Ngó sang giàn mướp bà em trồng thì những nụ mướp vàng vàng, những quả mướp trĩu chịt đang nhảy múa cùng gió. Xa xa đó trên cành xoan vài chú chim chào mào đang đắm mình hát véo von, chú hót những khúc ca vui nhộn. Có lẽ mẹ con chú đã đi kiếm no mồi rồi. Em vui vẻ hít một hơi thật sâu, một mùi hương quen thuộc khiến em cảm thấy thật thoải mái, mùi hoa cau tinh khiến thơm nhè nhẹ, quyện với mùi lúa chín làm cho em có cảm giác thật yên bình không nơi nào có được.
Em thấy bà cầm nón ra đồng cũng tung tăng chạy theo đằng sau. Vừa đi nghêu ngao hát "Bà ơi bà cháu yêu bà lắm", bà xoa đầu em và khen em hát hay quá. Em cứ như chú chim nhỏ chạy theo tíu tít bên bà, hết hỏi chuyện xa lại đến chuyện gần, bà vẫn vậy vẫn nhẹ nhàng giải thích cho em từng câu một. Nhờ vậy mà em đã hiểu ra nhiều điều trong cuộc sống. Sau một hồi líu lo em cũng đi ra đến cánh đồng. Đứng từ trên cao nhìn xuống cánh đồng như một tấm lụa vàng trải dài, thỉnh thoảng có chấm thêm những bông hoa nhỏ xinh đó là những cô những bác nông dân đang gặt lúa. Vừa mới ngày nào canh đồng lúa còn non mơn mởn vậy mà hôm nay nó đã chín vàng. Những bông lúa chĩu chịt cứ đung đưa trước gió như thể chúng đang bàn tán năm nay các bác nông dân được mùa lắm, vì thân thể mình nặng như vậy cơ mà. Đứng giữa cánh đồng em cứ ngỡ mình lạc vào một thế giới thần tiên như phim Tây du kí. Phải chăng tại quê em đẹp quá. Em mong mùa hè thật lâu để em được ngắm nhìn cảnh sắc. được ngắm con sông Hồng đỏ nặng phù sa, lặng lẽ trôi. Được ngắm nhìn những bông phượng thắm đỏ, những chùm bằng lăng tím. Quê em thật đẹp phải không ạ. Không chỉ riêng mùa hạ đâu, mà mỗi mùa sẽ có một vẻ đẹp khác nhau.
Quê hương không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn mà quê hương còn là nơi nuôi dưỡng mỗi con người. Vì vậy quê hương khiến người ta đi xa là muốn trở về, chings vì thế quê hương là nơi khiến người ta nhung nhớ từng giờ. Em mong quê mình đẹp mãi như vậy, để đi đâu em cũng nhớ về mùi hương đồng gió nội ấy. Em mong rằng quê em sẽ không bị phai tàn, không bị phá hủy bởi những nhà máy, bởi những công xưởng. Để thế hệ sau em, chúng được chăn trâu thả diều, được tận hưởng cái đẹp của cánh sắc quê hương.
Nguồn: Bài văn hay