Đề bài: Tóm tắt truyền thuyết Thánh Gióng
Truyện kể rằng, đã từ rất lâu, tại thôn Gióng Mốt, xã Phù Đổng đã xuất hiện một dấu chân người khổng lồ in trên một tảng đá. Theo các truyền thuyết dân gian tương truyền lại rằng, đó là dấu chân của ông Đổng về hái cà trong một đêm mưa to gió lớn. Ông Đổng rất cao lớn, chỉ cần vung chân thì thành đồi, thành sông. Không chỉ có dáng người cao lớn, ông Đổng còn là một người có một giọng nói vang như sấm. Nhưng đó chỉ là những truyền thuyết kể lại và được tương truyền cho đến giờ.
Bấy giờ, vào đời vua hùng thứ 16, ở làng Gióng có đôi vợ chồng già, tuy làm lụng chăm chỉ nhưng mãi mà không có một mụn con. Cuộc sống cứ lặng lẽ mà trôi qua cho đến một hôm, bà vợ đi ra đồng thì phát hiện có một dấu chân to. Bà cũng rất tò mò nên đã không ngần ngại mà ướm chân vào, không lâu lâu sau, bà đã thụ thai. Hai vợ chồng ông lão vui lắm vì mong mãi mới có được một mụn con, để trong gia đình bớt đi sự cô đơn, lạnh lẽo. Thời gian cứ thế trôi qua mà sau mười hai tháng bà đã sinh ra một bé trai kháu khỉnh, khôi ngô, tuấn tú. Nhưng lạ thay, đứa bé khi sinh ra cho đến khi được ba tuổi mà chẳng nói, chẳng cười, cứ đặt đâu nằm đấy, khác hẳn với những đứa bé cùng tuổi.
Lúc đó, giặc Ân tràn vào bờ cõi nước ta, quân ta dù bằng mọi cách nhưng cũng không thể nào mà địch lại nổi. Ấy vậy mà vua hùng bèn sai sứ giả đi khắp nơi kêu gọi tìm người tài cứu nước. Khi sứ giả đi qua làng Gióng, bấy giờ cậu bé vẫn đang nằm trên nôi, khi nghe được tiếng của sứ giả bỗng nhiên cậu bé cất tiếng nói, gọi mẹ nhờ mẹ gọi sứ giả tới. Trước sự ngạc nhiên của mẹ, nhưng người mẹ vẫn làm theo lời con. Lúc đó, cậu bé Gióng ngồi dậy, nói diõng dạc với sứ giả là sẽ đi đánh giặc, nhưng sứ giả hãy về làm cho ta một áo giáp sắt, một con ngựa sắt, một chiếc roi sắt để ta đi đánh giặc.
Cũng từ đó, mà cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn bao nhiêu cũng không đủ no, tất cả mọi nguồ trong làng khi nghe thấy đều mang hết gạo và lương thực đến nhà cậu bé. Càng ăn, cậu bé lớn nhanh như thổi. Sau khi ăn no và nhà vua đưa hết những dụng cụ theo yêu cầu. Gióng vươn vai đã trở thành một tráng sĩ. Gióng mặt áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt và cầm roi sắt xông ra giết giặc. Gióng đi đến đâu là giặc chết đến đấy. Khi roi sắt gãy, Gióng bèn nhổ cả những bụi tre mọc hai bên đường để quét sạch giặc.
Đánh giặc xong, Gióng một mình cưỡi ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn, rồi cùng cả ngựa bay về trời. Hàng năm nhân dân ta vẫn lập ra những hội làng để có thể tưởng nhớ công đánh giặc của Thánh Gióng.
Nguồn: Bài văn hay